Osin Huy Đức.
Tôi và Osin Huy Đức có trò chuyện với nhau qua Facebook nhiều lần, lúc đó tôi luôn coi anh như một người đàn anh đi trước, một người có tinh thần yêu nước phản kháng trước những hành vi xâm phạm chủ quyền Việt Nam của nhà cầm quyền Trung Quốc.
Độ ấy biểu tình TQ rộ lên, Huy Đức, Beo Hồng, Bọ Lập, Trung Quân, Huỳnh Ngọc Chênh...và nhiều tri thức khác xuống đường biểu tình phản đối hành vi khốn nạn của Trung Cộng. Tôi nể trọng tất cả họ, Huy Đức là một trong số ấy.
Nhưng Huy Đức và Beo Hồng chỉ đi có một vài lần, có thể là một lần xuống đường thôi thì phải. Thế cũng là đáng phục.
Tôi không đưa những bằng chứng về các cuộc trò chuyện, dù thế nào điều đó là những điều mà những người giang hồ biết tôn trọng luật chơi không được phép đưa ra, kể cả có thù ghét nhau đến mấy hoặc có lợi cho mình đến mấy đi nữa, cũng không nên đưa ra công luận. Nhưng tôi chỉ kể rằng khi đại hội đang diễn ra, Huy Đức nói tôi sao lại đi bênh thằng Ba Dũng tham nhũng, mà không giúp ông Trọng, Phúc là những ngừoi sẽ đem lại điều tốt đẹp cho đất nước. Tôi trả lời ý rằng không biết thằng nào tốt đẹp cả, nhưng tính tôi thích vui, nên bên nào kém hơn tôi bênh cho xôm. Anh bênh bên kia thì em bênh bên này.
Huy Đức nói thôi thì tuỳ mày, miễn mày đừng chửi tao là được.
Tôi giữ lời, nhưng đến vụ Trịnh Xuân Thanh thì Huy Đức bỏ luật, tố tôi nhận tiền của TXT để viết bài.
Bỗng nhiên tôi nhận ra anh ta chẳng có thông tin gì cũng có thể kết luận bừa. Nếu là anh em, chuyện nghiêm trọng như thế phải có bằng chứng, ít ra phải có ai đó thân thiết với TXT tiết lộ. Đằng này anh ta chỉ cần thấy có tấm hình TXT đã trốn thoát, cầm chứng minh thư của tôi là anh ta két luận tôi viết về TXT để lấy tiền.
Đợt đấy hàng đống dư luận viên đe doạ rằng khi bắt được TXT sẽ phanh phui ra động cơ của tôi viết cho TXT là vì tiền. Tiếc rằng bây giờ TXT bị tóm, chỉ cần lôi cổ TXT ra bắt thú nhận đã cho tôi tiền thế nào để tôi viết với chứng cứ đầy đủ thì tôi chả còn mặt mũi nào để lên trên mạng mà nói này nói nọ nữa.
Không ngờ Huy Đức cũng sẵn sàng vu khống như dư luận viên, để được lòng Nguyễn Phú Trọng, để thiên hạ nghĩ rằng việc tôi chửi ông Trọng là do TXT cho tôi tiền.
Tôi rút ra rằng, chả anh em gì với loại người như Huy San và cũng chẳng nên tin những gì anh ta kết luận từ ngay vụ việc của mình.
Những lần tôi gặp TXT, lúc nào cũng có người đi cùng Thanh, ít nhất là một người. Những người đó giờ vẫn còn ở Đức đây. Làm gì có chuyện TXT cho tôi tiền mà viết, đó là một cuộc chơi lớn của tôi không phải ai cũng có được. Cứ thử hỏi Lê Trung Khoa cả năm vừa qua hầu như dùng mọi thời gian để lên án hành vi bắt cóc TXT, xem người nhà Thanh có ai gặp Khoa bao giờ để trả tiền trà nước không. Không hề có, Lê Trung Khoa làm điều ấy cũng niềm đam mê khi gặp một cuộc chơi lớn đúng sở thích.
Sau lần ấy, tôi bắt đầu nhìn lại con người của Huy Đức nhiều hơn, theo dõi những gì anh ta viết.
Cuối cùng thì tôi nhận định rằng, anh ta đúng là người của Bên Thắng Cuộc.
Trước đây khi sự cởi mở chớm có, anh ta nhanh chóng tập hợp ra mắt cuốn Bên Thắng Cuộc và viết bài về bức tường Berlin, rồi khi xu hướng chống Tàu chớm mạnh trong Bộ Chính Trị, anh ta xuống đường, viết về tấm bia bị đục bỏ trên biên giới.
Anh ta trở thành nhà dân chủ hay trí thức tiến bộ đi đầu trong xu hướng cởi mở ấy.
Thế rồi xu hướng chống Tàu trong bộ chính trị sớm bị phe thân Tầu mạnh hơn lấn át. Rất nhanh chóng Huy Đức lại có bài chế giễu phong trào thoát Trung, Huy Đức miệt thị việc thoát Trung là mù quáng quá việc viết bài bênh Formosa xây đền miếu, anh ta nại rằng đó là quyền con người của lao động TQ, cần phải tôn trọng quyền của họ mới là văn minh. Một lũ bậu xậu khen anh ta có cái nhìn cao cả, trong khi đó hàng bao nhà chùa, nhà thờ bị phá trên đất Việt Nam anh ta không mang ra so sánh về quyền tự do tôn giáo. Và anh ta bỗng nhiên trở giọng nói rằng Hun Sen tỏ thái độ vô ơn với Việt Nam là ông ta nghĩ cho dân Cam của ông ta, việc quân đội Việt Nam đóng quân ở Cam là không đúng lắm . Thật kỳ lạ những luận điệu của Huy Đức đều là những luận điệu mà Trung Cộng muốn reo rắc ở Việt Nam, bảo sao nhà văn Phạm Thành cho rằng Huy Đức là tình báo của Hoa Nam. Tôi không nghĩ Huy Đức là tình báo Hoa Nam, anh ta là con người biết trước được xu thế và anh ta nhảy đón đầu để luôn luôn mình ở bên thắng cuộc, để tự mãn rằng mình luôn ở vị thế trên cao, nếu nay mai xu hướng thân Mỹ mạnh trong BCT anh ta sẽ có bài ca ngợi Mỹ.
Cũng như xu hướng mạnh trong bộ chính trị đánh Nguyễn Tấn Dũng, Huy Đức lại đi đầu và trở thành người hùng dũng cảm chống tham nhũng và lợi ích nhóm.
Huy Đức từng ca ngợi tổng bí thư Nông Đức Mạnh khi Mạnh vừa lên chức, mười mấy năm sau khi Mạnh về hưu không còn quyền lực, chính Huy Đức lại lôi chuyện vợ con Mạnh ra châm chọc. Huy Đức biện minh rằng lúc đó Mạnh khác, bây giờ Mạnh khác nên y lên tiếng.
Thực ra cái khác nhau là Mạnh đương quyền và Mạnh hết quyền đối với Huy Đức mà thôi. Huy Đức nào đâu tử tế gì, chính y và Tư Sang đã dính dáng đến quan hệ với Năm Cam. Rồi khi Năm Cam bị hạ, Huy Đức có bài viết về những tên công an ăn tiền bảo kê cho bọn tội phạm. Huy Đức từng chơi thân và tháp tùng Phạm Huy Phước của Tamexco, tiền bạc được Phước chu cấp đầy đủ phè phỡn gái đẹp, rươụ ngon. Ngày ấy một chiếc xe Drem trị giá mấy ngàn usd, Huy Đức đi nhậu mất xe, chỉ vài hôm sau Phước biết mua cho xe mới.
Vậy mà khi Phước bị bắt, chính Huy Đức lại là người viết những bài đánh Phước kinh hồn.
Anh ta có ghét Trần Đại Quang không.? Không hề, rõ ràng khi đại hội 12 anh ta có bài Bộ Tứ hàm ý khen ngợi cả 4 tứ trụ là gương mặt sáng gía sẽ vực lại đất nước. Anh ta cũng chẳng ghết gì Đinh La Thăng, khi Thăng tung hoành gang dọc chả thấy Huy Đức ý kiến gì, ngay cả lúc Đại Quang làm bộ trưởng công an anh ta cũng chẳng ý kiến gì.
Thế nhưng bắt sóng được âm mưu triệt hạ Quang và Thăng từ Trọng, Phúc. Huy Đức nhanh chóng trở thành người dọn đường dư luận của bên thắng cuộc, y miệt thị Quang, Thăng cứ như bây giờ y mới biết hai con người này xấu xa, ghê tởm vậy.
Huy Đức là vậy, là một kẻ có được những thông tin bên trong từ tổng cục 2 và chỗ Trương Tấn Sang. Thực ra những cái tin như thế rất nhiều nhà báo khác họ đều biết, không riêng gì Huy Đức. Có điều họ không nói ra trên trang cá nhân vì những lý do riêng, với lại những tin đó trước sau rồi cũng công bố, chẳng có gì mà phải đưa lên trang mạng sớm.
Huy Đức không hề là một nhà báo chính trị giỏi, nhà báo chính trị giỏi phải là những nhà báo có tầm nhìn , có bình luận đánh giá trong tương lai sẽ thế nào. Huy Đức chỉ là kẻ đưa sớm những tin mà hắn có , những tin được lòng những kẻ đang mạnh.
Nhưng ở một đất nước bị bưng bít thông tin và đám dân máu mê cờ bạc, biết trước sau gì thông tin kết quả sổ xố sẽ thông báo trên ti vi. Thay vì ngồi nhà đợi chút nữa biết kết quả, họ lại nhao ra tận đầu đường để đón những người đi bán kết quả xổ số phi xe máy từ hội đồng về với bản phô tô rao kết quả đây.
Chưa kể một lũ tri thức hay dân chủ nửa mùa, vừa muốn tiếng là người tiến bộ và đấu tranh, cũng vừa muốn an toàn nên hùa theo Huy Đức học đòi. Để ra vẻ ta cũng là người phản biện, quan tâm vận mệnh đất nước, căm thù quan chức tham nhũng. Cũng giống như Huy Đức, đám đông này lựa chọn an toàn cho mình là nhăm nhăm theo dõi Huy Đức lên tiếng gì để hùa theo, vì chúng biết đó là chủ trương của phe mạnh trong đảng, cứ hùa theo được tiếng mà không lo bị trừng phạt.
Đất nước mạt vì có những nhà báo, trí thức vặn vẹo ngòi bút của mình, hóng đón ý đồ của vua chúa để viết những bài đón đầu, đỡ bợ.
Chúng có vô vàn trong xã hội Việt Nam, Huy Đức là một ví dụ điển hình cho thói cơ hội đón đầu ấy.